(Tặng cho một người con gái.Mình hok xin lỗi khi mình hok iu bạn, nhưng mình hiểu dc những suy nghĩ của bạn.Bạn xem đây là một lời chia sẻ của mình nhé.Trân trọng!)
Ta làm người ta yêu đau khổ
Ta làm người yêu ta đau khổ
Ta đau khổ
Vì ta
Hay vì yêu
Những suy nghĩ
Cứ rung lên
trong những cái nắng chiều...
Se lạnh
Nhạt nhòa ánh mắt
Kí ức ngày xưa chẳng tắt
Nụ cười ở trên môi
Ánh trăng tan
Như người đã xa rồi
Đêm mười sáu
Trăng thành lõa thể
Đêm thành lõa thể...
Dịu ngọt
Khổ đau
Tất cả chất chứa trong những ánh sắc màu
Trăng mười sáu
Và người chẳng đến.
Một mình
Lang thang
trên những phố đông
Ta tìm những ngày xưa ta đánh mất
Vẫn nụ cười
Ánh mắt
Ở góc phố này
Ở góc phố kia
Người giờ đang làm gì
Sao lại nói câu chia tay quá vội
Đêm mười sáu
Ta thấy mình có lỗi
Mà vì ta
Hay vì yêu...
Xa rồi...
Ta ngồi khóc một mình
Chẳng có ai đến lau cho ta nước mắt
Ngọn lửa bùng lên
Hình người tan ra
Đêm chia thành trăm mảnh.
Xin ngửi lại người
Vị ngọt đầu môi
Ta vẫn giữ
Và xin người vẫn giữ
Kỉ niệm
Vẫn cứ tìm về
Nhưng sao khuôn mặt người méo mó
Người cười ta ư?
Tất cả vỡ òa
Tiếng nấc vỡ òa theo....
Lại một đêm
Lại ngồi một mình
Lại nhìn ánh trăng treo
Căn phòng thênh thang quá
Tiếng thạch sùng kêu
Sao xa lạ
Ta cứ ngồi chờ
Dù biết người không đến nữa
Chẳng còn gì nữa
Ta muốn khóc
Nước mắt cũng chẳng còn
Mi trần cháy bỏng...
Tự bất cười
Mà vì sao chính ta chẳng hiểu
Tiếng cười như tan ra
Con thạch sùng
Giật mình
Rơi giữa sàn nhà
Nó sợ...
Người ở đâu rồi...
Người hay ta
Ai đi qua ngày xưa
Ai bỏ lại câu thề
Hoa cỏ may đâu còn mà níu kéo
Đêm dang dở
Hay người
Hay ta
Hay ngày xưa...
Người có biết ta buồn không
Sao người lại thế
Lửng lơ câu thề
Nỗi buồn nhân thế
Ta còn gì
Người được gì
Sao phải chia tay
Hãy về đây đi người ơi..
Những câu thơ rơi ra
Đâu là câu người dành cho ta
Đâu là câu ta viết cho người
Say rồi
Chếch choáng
Đất trời đang hòa vào nhau
Sao ta và người
Xa nhau
Hai con đường bước vội
Có lúc nào không
Người nghĩ
Lời chia tay là quá vội
Lời chia tay là nông nổi
Để người tìm về
Như ngày xưa
..dẫu chẳng như ngày xưa
Ta và người tìm một ngày xưa khác.
Nhưng người đi rồi
Người đi xa rồi...
Góc phố giờ buồn
Nhưng chỉ mình ta
Trên nó
Đang có những đôi tình nhân khác
Chiếc ghế đá
Giờ có chủ mới rồi
Ngày xưa
Người ơi...
Có một vì sao vừa rơi
Nhưng ta chẳng ước gì
Dù điều ta muốn nhất là người ở lại
Ta muốn người vì ta
Không vì một ngôi sao xa
Không vì một phép màu trong câu truyện cổ
Ta muốn người hãy thật lòng...
Đêm
Đêm
Lại đêm rồi
Ta vẫn ngồi một mình
Con thạch sùng vẫn nghếch cổ nhìn ta
Ta buồn cười ư?
Mi hãy nhìn đi
Mà mi đã yêu chưa để có thể nói gì
Đã đau khổ?
Mi đừng nhìn ta như thế
Mi hãy đừng nhìn ta như thể...
Ước chi mi là người...
Con thạch sùng
Chợt kêu
phải chăng là tiếng nấc
Người ở đâu rồi...
Từng đêm vẫn trôi.
Ta đã mất người ư...
Trăng
Vẫn hẹn lại lên
Vẫn tỏa ánh vàng
Đâu câu nói người cứ vang vang đâm vào quá khứ
Lời hẹn hò
Lời tình tự
Lời của con tim
Lời của tình yêu
Lời của những cái im nhưng nói được rất nhiều
Lời của những phút giây bí ẩn
Giờ đây
Lời xa vắng
Như muốn nhói lên một cái gì xa thẳm
Ta tự đi tìm..
Đâu rồi ngày xưa
Vòng tay nào từng ôm ta trong mưa
Cặp mắt nào từng nhìn ta đắm đuối
Người ơi có vội
Khi nụ hôn đầu ta trao nhau...
Đất trời run lên
Đất trời hòa mau
Để sau những cơn mưa
Là ánh sắc bảy màu
Sau mỗi cuộc tình
Là lời chia ly
Và đổ vỡ...
Có khoảng trống nào
Để ta còn được ngỡ
rằng mình đang ở ngày xưa...
"Hãy đi qua ngày xưa..."
Lời người nói nhẹ nhàng sao như kim đâm vào tim ta thế
Chính vì ta
Hay vì người
Lại đêm rồi
Đêm mười sáu
Nhưng chỉ một màu đen
Trăng chẳng đến
Ánh vàng ngày xưa trong mộng tưởng
Và cơn mưa
Vỡ òa
Sấm
Ánh chớp đì đùng
Mưa
Xối xả
Cuốn tất cả đi
Người
Ta
Ngày xưa
Mưa đi, mưa ơi
Mưa làm mát cuộc đời
Lần đầu ta thấy mình mở mắt
Nhìn cuộc đời
Nhìn mưa
Mưa rơi
Trong tiếng sấm
Ta nghe tiếng thì thầm của mưa
"Ta đi qua ngày xưa..."
Mưa
Ta gửi đến người
Những chất chứa
Những nỗi niềm
Một con tim đầy vơi.../.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét