22 thg 1, 2013

EM, ANH VÀ NGÀY XƯA (viết cho một người bạn)


Anh đến rồi đi nhanh như cơn gió
Chẳng đủ để kịp nhớ đã nói gì
Với em, lời anh như lưỡi dao găm vào quá khứ
Chẳng hiểu cuộc đời có xóa được hết nỗi đau


Ngày xưa, em mở bờ môi để đợi môi anh
Mở rộng tay đợi anh giang tay siết chặt
Em nhắm mắt, đợi anh hôn lên mắt
Để tóc dài, đợi anh vuốt nhẽ khẽ lướt bờ vai


Anh đến quá nhanh, anh đi cũng quá nhanh
Em chẳng rõ anh có yêu em không nữa
Em chẳng biết trái tim anh có bao giờ rực lửa
Mà thổi bùng thiêu đốt trái tim em


Ngày xưa, em mở bờ môi để đợi môi anh
Em mở mắt, đợi ánh mắt anh nhìn em đắm đuối
Và cơn gió thoảng qua, lời chia tay anh nói vội
Em bàng hoàng rơi rớt tháng năm


Em hiểu rằng anh chẳng thuộc về em
Anh là gió, anh chẳng thể thổi cho diều em bay cao mãi
Gió đi rồi, chỉ còn diều ở lại
Bỏ quên mình trên bãi cỏ xanh


Anh ra đi, không phải luật trời dành
Mà em hiểu, vì trái tim em không đủ lớn
Vì ánh mắt, anh chẳng thể nhìn đắm đuối
Và bờ mi, anh chẳng thể hôn dù đã khép đợi chờ


Ngày xưa, em mở bờ môi để đợi môi anh
Nhớ bàn tay nào từng vuốt nhẹ em lên má
Vòng ngực nào từng ôm em như gửi em về biển cả
Để một lần, em tự thấy thẳm sâu


Rồi tất cả qua mau, như lời chia tay, anh chỉ nói một câu
Để lại môi em chờ môi anh mãi
Em mở mắt, nhưng con tim khép lại
Dù bờ môi, vẫn đợi mãi môi anh..."

21 thg 1, 2013

HOÀNG HÔN VỠ


Rồi một chiều trong hoàng hôn vỡ
Anh ra đi tìm lại trái tim mình
Hoàng hôn đỏ, áng chiều rực đỏ
Anh lặng mình trong nỗi hư thinh

Kí ức một hoàng hôn không vỡ
Nơi có em, ảo ảnh hiện về
Dòng thời gian chợt như dừng lại
Nhớ em và cùng nỗi nhớ quê

Anh vẫn đi bóng tối nhạt nhòa
Hoàng hôn rơi ra nhiều mảnh vụn
Gom nhặt về anh làm điều mong muốn
Tìm hình em trong quá khứ xa xưa

Vào đêm, hay ngày với những cơn mưa
Hoàng hôn tắt hay hoàng hôn chẳng đến
Bóng em tan như hòa cùng bóng biển
Đêm nhẹ nhàng trôi...

Tĩnh lặng lòng anh thích hoàng hôn
Thấy bóng mình đổ dài trên con đường quê nhỏ
Mong tìm lại bóng hình em trong đó
Cũng như mảng vỡ cuộc đời mình

Em đến rồi đi trong hoàng hôn
Và chẳng bao giờ về nữa
Đốt cháy mình tìm trái tim thắp lửa
Trong hoàng hôn anh đi tìm em..

2 thg 1, 2013

...........(Tặng A2-K28.Ngày ra trường)

Từ khắp các miền quê
bay về
Dưới một mái trường
tụ hội
31 thành viên
31 ước mơ chắp nối
Những khát khao...

Nhớ ngày đầu tiên gặp, hôm nào
Ai cũng nhìn ai bằng ánh mắt nửa vời, nửa lạ
Sau ba năm, giờ thân thiết quá
Những ánh mắt nhìn
sợ
phút chia tay...

Những nỗi niềm
Chẳng hay
Tự bao giờ, ai sẻ chia ai những buồn vui hờn giận
Những phút chạnh lòng, những giờ vương vấn
Cả lớp bên nhau...

31 người
31 tính cách khác nhau
Đã hòa thành một A2 nhiều kỉ niệm
Đã hòa thành một A2 nhiều lưu luyến
Sao nhớ ngày xưa...

Sắp ra trường rồi, ai đã nghĩ tới chưa
Một A2 thành 31 con chim tung cánh
Không biết có bao giờ A2 bây giờ thành ảo ảnh
Để rồi ai nỡ quên

Những nỗi niềm
Không biết gọi tên
Cứ hòa vội vào trang lưu bút
Thời gian vẫn trôi nhanh
vùn vụt...
Hoa bằng lăng
thảng thốt nhìn nhau...

Không biết rồi mai sau
A2 rồi có còn như giờ nữa
A2 rồi sẽ có còn rực lửa
Như giờ, như xưa...

Sắp ra trường rồi, bạn nghĩ tới chưa
31 con đường đang đợi đấy
Dù cuộc đời có xô bồ xô đẩy
Xin cũng đừng quên nhau...

Để những kỉ niệm giờ,
sẽ mãi là kí ức mai sau...

(10 năm đã trôi qua rùi các bạn nhỉ, hixhix, :( )

1 thg 1, 2013

ĐÊM XƯA VÀ NAY

Em trả lại tôi những khát khao của một thời không yên tĩnh
Trong đêm trăng như đêm trăng xưa
Nỗi lòng, ánh vàng không che khuất
Mắt ai buồn rơi ướt kỉ niệm xưa...

30 thg 12, 2012

KHÚC HÁT TỪ LY (lời tâm sự của một người con gái)

(Tặng cho một người con gái.Mình hok xin lỗi khi mình hok iu bạn, nhưng mình hiểu dc những suy nghĩ của bạn.Bạn xem đây là một lời chia sẻ của mình nhé.Trân trọng!)

Ta làm người ta yêu đau khổ
Ta làm người yêu ta đau khổ
Ta đau khổ
Vì ta
Hay vì yêu
Những suy nghĩ
Cứ rung lên
trong những cái nắng chiều...

Se lạnh
Nhạt nhòa ánh mắt
Kí ức ngày xưa chẳng tắt
Nụ cười ở trên môi
Ánh trăng tan
Như người đã xa rồi
Đêm mười sáu
Trăng thành lõa thể
Đêm thành lõa thể...

Dịu ngọt
Khổ đau
Tất cả chất chứa trong những ánh sắc màu
Trăng mười sáu
Và người chẳng đến.

Một mình
Lang thang
trên những phố đông
Ta tìm những ngày xưa ta đánh mất
Vẫn nụ cười
Ánh mắt
Ở góc phố này
Ở góc phố kia
Người giờ đang làm gì
Sao lại nói câu chia tay quá vội
Đêm mười sáu
Ta thấy mình có lỗi
Mà vì ta
Hay vì yêu...

Xa rồi...

Ta ngồi khóc một mình
Chẳng có ai đến lau cho ta nước mắt
Ngọn lửa bùng lên
Hình người tan ra
Đêm chia thành trăm mảnh.

Xin ngửi lại người
Vị ngọt đầu môi
Ta vẫn giữ
Và xin người vẫn giữ
Kỉ niệm
Vẫn cứ tìm về
Nhưng sao khuôn mặt người méo mó
Người cười ta ư?
Tất cả vỡ òa
Tiếng nấc vỡ òa theo....

Lại một đêm
Lại ngồi một mình
Lại nhìn ánh trăng treo
Căn phòng thênh thang quá
Tiếng thạch sùng kêu
Sao xa lạ
Ta cứ ngồi chờ
Dù biết người không đến nữa
Chẳng còn gì nữa
Ta muốn khóc
Nước mắt cũng chẳng còn
Mi trần cháy bỏng...

Tự bất cười
Mà vì sao chính ta chẳng hiểu
Tiếng cười như tan ra
Con thạch sùng
Giật mình
Rơi giữa sàn nhà
Nó sợ...

Người ở đâu rồi...

Người hay ta
Ai đi qua ngày xưa
Ai bỏ lại câu thề
Hoa cỏ may đâu còn mà níu kéo
Đêm dang dở
Hay người
Hay ta
Hay ngày xưa...

Người có biết ta buồn không
Sao người lại thế
Lửng lơ câu thề
Nỗi buồn nhân thế
Ta còn gì
Người được gì
Sao phải chia tay

Hãy về đây đi người ơi..

Những câu thơ rơi ra
Đâu là câu người dành cho ta
Đâu là câu ta viết cho người
Say rồi
Chếch choáng
Đất trời đang hòa vào nhau
Sao ta và người
Xa nhau
Hai con đường bước vội

Có lúc nào không
Người nghĩ
Lời chia tay là quá vội
Lời chia tay là nông nổi
Để người tìm về
Như ngày xưa

..dẫu chẳng như ngày xưa
Ta và người tìm một ngày xưa khác.

Nhưng người đi rồi
Người đi xa rồi...

Góc phố giờ buồn
Nhưng chỉ mình ta
Trên nó
Đang có những đôi tình nhân khác
Chiếc ghế đá
Giờ có chủ mới rồi
Ngày xưa
Người ơi...

Có một vì sao vừa rơi
Nhưng ta chẳng ước gì
Dù điều ta muốn nhất là người ở lại
Ta muốn người vì ta
Không vì một ngôi sao xa
Không vì một phép màu trong câu truyện cổ
Ta muốn người hãy thật lòng...

Đêm
Đêm
Lại đêm rồi
Ta vẫn ngồi một mình
Con thạch sùng vẫn nghếch cổ nhìn ta
Ta buồn cười ư?
Mi hãy nhìn đi
Mà mi đã yêu chưa để có thể nói gì
Đã đau khổ?
Mi đừng nhìn ta như thế
Mi hãy đừng nhìn ta như thể...
Ước chi mi là người...
Con thạch sùng
Chợt kêu
phải chăng là tiếng nấc
Người ở đâu rồi...
Từng đêm vẫn trôi.

Ta đã mất người ư...

Trăng
Vẫn hẹn lại lên
Vẫn tỏa ánh vàng
Đâu câu nói người cứ vang vang đâm vào quá khứ
Lời hẹn hò
Lời tình tự
Lời của con tim
Lời của tình yêu
Lời của những cái im nhưng nói được rất nhiều
Lời của những phút giây bí ẩn
Giờ đây
Lời xa vắng
Như muốn nhói lên một cái gì xa thẳm
Ta tự đi tìm..

Đâu rồi ngày xưa

Vòng tay nào từng ôm ta trong mưa
Cặp mắt nào từng nhìn ta đắm đuối
Người ơi có vội
Khi nụ hôn đầu ta trao nhau...

Đất trời run lên
Đất trời hòa mau
Để sau những cơn mưa
Là ánh sắc bảy màu
Sau mỗi cuộc tình
Là lời chia ly
Và đổ vỡ...
Có khoảng trống nào
Để ta còn được ngỡ
rằng mình đang ở ngày xưa...

"Hãy đi qua ngày xưa..."
Lời người nói nhẹ nhàng sao như kim đâm vào tim ta thế
Chính vì ta
Hay vì người
Lại đêm rồi

Đêm mười sáu
Nhưng chỉ một màu đen
Trăng chẳng đến
Ánh vàng ngày xưa trong mộng tưởng
Và cơn mưa
Vỡ òa
Sấm
Ánh chớp đì đùng
Mưa
Xối xả
Cuốn tất cả đi
Người
Ta
Ngày xưa
Mưa đi, mưa ơi
Mưa làm mát cuộc đời

Lần đầu ta thấy mình mở mắt
Nhìn cuộc đời
Nhìn mưa
Mưa rơi
Trong tiếng sấm
Ta nghe tiếng thì thầm của mưa
"Ta đi qua ngày xưa..."

Mưa
Ta gửi đến người
Những chất chứa
Những nỗi niềm
Một con tim đầy vơi.../.



NGÀY CŨ

Ta trả hết cho em lưu luyến cũ
Để tìm lại mình ở chốn ngày xưa
Cùng sự vẹn nguyên nơi con tim cũ
Quá khứ hao gầy bỗng chốc đổ mưa

Ta tìm lại chính ta ở nơi ta
Bức bối bởi tiếng yêu vừa kịp nhớ
Trái tim cũ ta tưởng chừng nghẹt thở
Và hình em bóp nghẹn con tim

Em chẳng phải em như ta từng yêu
Thời gian chẳng làm em đổi khác
Sự khám phá con tim như thoái lạc
Đau gì hơn tạm biệt tiếng yêu đầu

Quá khứ đan xem những giấc mộng xanh
Em đan xem những ánh hình cuộc sống
Tình yêu nối những tâm hồn bay bổng
Ta ngỡ là ta đang mãi chính ta

Khúc khỉu dặm dài những giấc mơ hoa
Nhận từ em cả quá khứ ta từng gửi
Chẳng chỗ để tim ta đành bức bối
Trương phình ra mong được yêu hơn

Ta muốn tự mình thay đổi chính ta
Nhưng bất chợt ta là ta như cũ
Một phút giây con tim em ru ngủ
Ta gào lên ta phản kháng điên cuồng

Em lại là em như ta từng yêu
Con tim cũ của ta giờ không cũ
Chỉ lệch nhau một li giờ cũng đủ
Hai đứa hai phương trên một con đường

Ta muốn tìm lại chính ta ngày xưa
Để gửi lại em ngày xưa tất cả
Trong phút chốc con đường tình trắng xóa
Ta như giật mình như qua giấc mơ...


(Đọc lại hok hiểu đc cái j cả, đúng là tuổi 18 :) ))

MỘT ĐÊM CỦA EM


Vẫn biết là anh chẳng đến
Mà em vẫn cứ ngồi chờ
Thời gian như là lời ngỏ
Đêm thành một kẻ bơ vơ

Tách cafe của riêng anh
Em gọi.Rơi từng giọt nhỏ
Đen quánh như là đêm đó
Hay là huyễn hoặc của em

Em chẳng ngồi một mình đâu
Vì đêm đã thành người bạn
Không yêu thì anh chẳng đến
Em đâu có thể trách anh

Ly cafe của riêng anh
Em mời.Và em uống hộ
Thấy sao đắng chát trong lòng
Coi như là anh đã đến

Vẫn biết là anh chẳng đến
Vẫn biết là anh chẳng yêu
Vẫn biết em còn đêm đó
Em như đã hiểu rất nhiều

Ly cafe em uống cạn
Như đêm cũng đã loãng tan
Anh đừng bao giờ uống nữa
Dù em chỉ ở một mình...

...
(Anh viết bài này sau ngày hôm í.Anh bít, anh hỉu, nhưng anh ko thể đến.Hi vọng em sẽ đọc và em sẽ hiểu :)...